Tôi bực tức cầm váy cô ấy giật ra và phát hiện ra điều còn kinh khủng hơn, chiếc áo ngực của cô ấy mất đâu mất một quai. Cô ấy lập tức thanh minh áo rộng và vì nhảy nên rơi.
Xin chào mọi người, tôi nghiêm túc và thành thật chia sẻ câu chuyện của mình với tất cả mọi người. Từ đó mong nhận được những lời góp ý khách quan rằng liệu sự thất vọng của tôi về nửa kia của thế giới có là quá khắt khe?! Không cần đến 1 năm hay 10 năm hôn nhân, tôi và vợ dường như đang kết thúc khi chỉ vừa mới bắt đầu. Thậm chí chúng tôi còn chưa có đêm tân hôn.
Tôi và cô ấy (xin lỗi tôi không muốn gọi cô ấy là vợ) có hai năm quen biết và yêu nhau. Trong khi tôi là một người chỉn chu đúng mực thì cô ấy là gái ngoan rất đoan trang. Vì cả hai đều ở độ tuổi U30 nên tôi không quan tâm nhiều đến quá khứ của cô ấy. Một là vì tôi tin ở nhân cách mà cô ấy thể hiện, hai là cô ấy đã trả lời là “còn trinh”. Tôi không phải là loại đàn ông ích kỷ thủ cựu, nhưng vì tôi là trai tân nên cô ấy phải là một cô gái thanh khiết thì mới hợp.
Trước đây có một lần cô ấy bỗng dưng đổi hình đại diện trên facebook thành hình một con chim đang bay vút lên trời. Cô ấy không phải là người thường xuyên thay đổi ảnh nền nên hành động nhỏ đó khiến tôi rất bận tâm. Sau đó vài ngày tôi vô tình biết được tình cũ của cô ấy mới lấy vợ. Như vậy rõ ràng việc cô ấy bất ngờ đổi ảnh là do buồn và luyến tiếc người đó? Tra khảo thì tôi tự thấy mình tiểu tiết nhỏ mọn nên tôi vờ cho qua, nhưng thật sự trong lòng luôn rất bứt rứt khó chịu.
Chúng tôi kết hôn với nhau cách đây chưa tròn 1 tuần. Hiện cô ấy đang ở nhà mẹ, hai bên gia đình đang ra sức thuyết phục tôi hàn gắn nhưng tôi không hề có ý định ấy.
Sau buổi tiệc chiều, chúng tôi về chung cư mới mua của hai vợ chồng. Lúc đó là 8 giờ tối, tôi vẫn còn thấm rượu nên chưa muốn động phòng. Cô ấy đã giúp tôi tắm rửa sơ qua và nằm cạnh tôi trong khi tôi ngủ. Khoảng 9 giờ thì điện thoại cô ấy reo. Tôi rất bực mình vì đang mơ màng thì bị thức giấc, mặt khác tôi cũng đã dặn cô ấy đêm tân hôn thì nên tắt điện thoại đi.
Nghe điện thoại xong thì cô ấy mặc áo quần và bảo các bạn cô ấy đang ngồi ở bar và gọi ra chơi. Tôi ngăn lại nhưng cô ấy nửa đùa nửa thật bảo dù sao thì tôi vẫn còn say chưa “làm ăn” được gì, vả lại vẫn chưa kịp làm tiệc chia tay hội bạn gái độc thân trước khi lấy chồng. Lúc ấy chân tay tôi còn mềm nhũn nên muốn kéo cũng không kéo lại được. Tôi dặn cô ấy về trước 12 giờ...
Khi cô ấy về thì tôi đã tỉnh hẳn và đã đi tắm lại. Tôi đã thật sự háo hức đợi cô ấy trở về nhưng thật không ngờ, người trở về lúc đó không còn là vợ tôi nữa. Tôi nhớ lúc đi cô ấy cột tóc nhưng về lại xõa ra, tóc rối bời, mực kẻ mắt cũng lem đi, môi nhạt không còn màu, cúc đằng sau váy bị đứt đi một cái, thần sắc của cô ấy trông không được tự nhiên, lúc trả lời tôi thì bị lạc giọng.
Chính những biểu hiện không bình thường của cô ấy khiến tôi phải nghi ngờ. Lẽ nào cô ấy vừa ra ngoài gặp tình cũ và cắm sừng tôi đúng đêm tân hôn?! Sau đó tôi nhớ lại vẻ mặt u sầu khó hiểu của cô ấy trước đây, nhớ lại hình cánh chim của cô ấy trên facebook mà nổi điên.
Tôi bắt cô ấy đưa ra lời giải thích cho bộ dạng xộc xệch của mình, cô ấy bảo ngồi trên bar có uống bia và có nhảy nhót vì quá phấn khích do hơi say. Đó là kiểu ăn chơi rất bình thường với những cô gái khác, nhưng cô ấy thì tôi rất hiểu. Cô ấy là người cho dù có vào đến bar, bị ép kiểu gì cũng không bao giờ để bản thân rơi vào tình trạng thiếu kiểm soát như thế.
Tôi bực tức cầm váy cô ấy giật ra và phát hiện ra điều còn kinh khủng hơn, chiếc áo lót của cô ấy mất đâu mất một quai. Cô ấy lập tức thanh minh áo rộng và vì nhảy nên rơi. Đó là một lời nói dối quá tệ hại, nhảy nhót đến độ tả tơi, đứt cúc, rớt quai áo lót? Là cô ấy nhảy ở bar hay làm gì khuất tất với tình cũ nên mới có cái bộ dạng xộc xệch thế?
Hơn nữa, đúng là tôi say, nhưng vì thế mà bỏ đi trong đêm tân hôn thì có được xem là đàn bà ngoan không? Bộ mặt đoan trang của cô ấy là giả tạo nhưng đến phút cuối lại lòi đuôi hay sao? Nếu vậy thì cái trinh tiết mà cô ấy vẫn luôn đảm bảo cần phải đợi tôi định giá xem đã. Không thể chấp nhận hơn nữa, tôi đuổi cô ấy về nhà mẹ trong đêm.
Mặc những lời giải thích van lơn vô ích từ phía nhà vợ, tôi vẫn nghĩ mình đang suy nghĩ đúng hướng. Từ bé đến giờ lúc nào tôi cũng lập luận rất xác đáng và logic. Tôi thật sự đã mất hết niềm tin vào vợ. Nếu là mọi người, có thể chấp nhận được không?
Tôi và cô ấy (xin lỗi tôi không muốn gọi cô ấy là vợ) có hai năm quen biết và yêu nhau. Trong khi tôi là một người chỉn chu đúng mực thì cô ấy là gái ngoan rất đoan trang. Vì cả hai đều ở độ tuổi U30 nên tôi không quan tâm nhiều đến quá khứ của cô ấy. Một là vì tôi tin ở nhân cách mà cô ấy thể hiện, hai là cô ấy đã trả lời là “còn trinh”. Tôi không phải là loại đàn ông ích kỷ thủ cựu, nhưng vì tôi là trai tân nên cô ấy phải là một cô gái thanh khiết thì mới hợp.
![]() |
(Ảnh minh họa) |
Trong quá trình yêu nhau, tôi không hề nghi ngờ về tính cách và tình yêu của cô ấy dành cho mình. Tôi yêu cô ấy 10 thì cũng cảm nhận được cô ấy yêu mình đến 8, 9. Duy chỉ một điều tôi hơi băn khoăn là thỉnh thoảng vẻ mặt cô ấy trông rất u sầu, như thể đang nhớ nhung da diết về tình cũ, một người mà cô ấy không hiếm khi nhắc tới. Điều tôi hoài nghi rất trùng khớp với một việc gần đây nhất.
Trước đây có một lần cô ấy bỗng dưng đổi hình đại diện trên facebook thành hình một con chim đang bay vút lên trời. Cô ấy không phải là người thường xuyên thay đổi ảnh nền nên hành động nhỏ đó khiến tôi rất bận tâm. Sau đó vài ngày tôi vô tình biết được tình cũ của cô ấy mới lấy vợ. Như vậy rõ ràng việc cô ấy bất ngờ đổi ảnh là do buồn và luyến tiếc người đó? Tra khảo thì tôi tự thấy mình tiểu tiết nhỏ mọn nên tôi vờ cho qua, nhưng thật sự trong lòng luôn rất bứt rứt khó chịu.
Chúng tôi kết hôn với nhau cách đây chưa tròn 1 tuần. Hiện cô ấy đang ở nhà mẹ, hai bên gia đình đang ra sức thuyết phục tôi hàn gắn nhưng tôi không hề có ý định ấy.
Sau buổi tiệc chiều, chúng tôi về chung cư mới mua của hai vợ chồng. Lúc đó là 8 giờ tối, tôi vẫn còn thấm rượu nên chưa muốn động phòng. Cô ấy đã giúp tôi tắm rửa sơ qua và nằm cạnh tôi trong khi tôi ngủ. Khoảng 9 giờ thì điện thoại cô ấy reo. Tôi rất bực mình vì đang mơ màng thì bị thức giấc, mặt khác tôi cũng đã dặn cô ấy đêm tân hôn thì nên tắt điện thoại đi.
Nghe điện thoại xong thì cô ấy mặc áo quần và bảo các bạn cô ấy đang ngồi ở bar và gọi ra chơi. Tôi ngăn lại nhưng cô ấy nửa đùa nửa thật bảo dù sao thì tôi vẫn còn say chưa “làm ăn” được gì, vả lại vẫn chưa kịp làm tiệc chia tay hội bạn gái độc thân trước khi lấy chồng. Lúc ấy chân tay tôi còn mềm nhũn nên muốn kéo cũng không kéo lại được. Tôi dặn cô ấy về trước 12 giờ...
Khi cô ấy về thì tôi đã tỉnh hẳn và đã đi tắm lại. Tôi đã thật sự háo hức đợi cô ấy trở về nhưng thật không ngờ, người trở về lúc đó không còn là vợ tôi nữa. Tôi nhớ lúc đi cô ấy cột tóc nhưng về lại xõa ra, tóc rối bời, mực kẻ mắt cũng lem đi, môi nhạt không còn màu, cúc đằng sau váy bị đứt đi một cái, thần sắc của cô ấy trông không được tự nhiên, lúc trả lời tôi thì bị lạc giọng.
Chính những biểu hiện không bình thường của cô ấy khiến tôi phải nghi ngờ. Lẽ nào cô ấy vừa ra ngoài gặp tình cũ và cắm sừng tôi đúng đêm tân hôn?! Sau đó tôi nhớ lại vẻ mặt u sầu khó hiểu của cô ấy trước đây, nhớ lại hình cánh chim của cô ấy trên facebook mà nổi điên.
Tôi bắt cô ấy đưa ra lời giải thích cho bộ dạng xộc xệch của mình, cô ấy bảo ngồi trên bar có uống bia và có nhảy nhót vì quá phấn khích do hơi say. Đó là kiểu ăn chơi rất bình thường với những cô gái khác, nhưng cô ấy thì tôi rất hiểu. Cô ấy là người cho dù có vào đến bar, bị ép kiểu gì cũng không bao giờ để bản thân rơi vào tình trạng thiếu kiểm soát như thế.
Tôi bực tức cầm váy cô ấy giật ra và phát hiện ra điều còn kinh khủng hơn, chiếc áo lót của cô ấy mất đâu mất một quai. Cô ấy lập tức thanh minh áo rộng và vì nhảy nên rơi. Đó là một lời nói dối quá tệ hại, nhảy nhót đến độ tả tơi, đứt cúc, rớt quai áo lót? Là cô ấy nhảy ở bar hay làm gì khuất tất với tình cũ nên mới có cái bộ dạng xộc xệch thế?
Hơn nữa, đúng là tôi say, nhưng vì thế mà bỏ đi trong đêm tân hôn thì có được xem là đàn bà ngoan không? Bộ mặt đoan trang của cô ấy là giả tạo nhưng đến phút cuối lại lòi đuôi hay sao? Nếu vậy thì cái trinh tiết mà cô ấy vẫn luôn đảm bảo cần phải đợi tôi định giá xem đã. Không thể chấp nhận hơn nữa, tôi đuổi cô ấy về nhà mẹ trong đêm.
Mặc những lời giải thích van lơn vô ích từ phía nhà vợ, tôi vẫn nghĩ mình đang suy nghĩ đúng hướng. Từ bé đến giờ lúc nào tôi cũng lập luận rất xác đáng và logic. Tôi thật sự đã mất hết niềm tin vào vợ. Nếu là mọi người, có thể chấp nhận được không?
Theo Afamily/Trí Thức Trẻ
----------
----------
Xem thêm bài:
Bí mật động trời từ chiếc 'quần chip' của vợ
Một lần, tôi quyết mang chiếc quần lót mới thay ra của vợ cho vào túi ni lông và đem tới cho người cô họ làm ở bệnh viện phụ sản nhờ xét nghiệm hộ. Cô ấy xác nhận, chút dịch nhầy còn sót lại trên quần lót có lẫn tinh dịch. Tôi cảm thấy choáng váng, chua xót vô cùng cho dù đã đoán trước được phần nào sự thật.Giờ phút này, tôi đang rất suy sụp và hoảng loạn. Nhưng bề ngoài, tôi vẫn phải tỏ ra vững vàng để cáng đáng nhiều việc đè nặng trên vai. Tôi ước gì mình không phải là đàn ông. Như thế tôi sẽ không cần phải mạnh mẽ và có thể yếu đuối rơi nước mắt.
Tôi và vợ tôi không phải mối tình sâu nặng nhất của nhau, nhưng chúng tôi lại có duyên trời định. Khi cả hai đều gặp thất bại trong tình cảm, chúng tôi gặp nhau, đồng cảm và nên duyên vợ chồng. Tuy ban đầu tình yêu không có, nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy yêu cuộc sống bình an bên cạnh vợ và cũng sâu nặng thêm tình cảm với cô ấy.
Tôi là người đàn ông có trách nhiệm và chung thủy. Vợ tôi có sức khỏe không tốt cho lắm, đi làm về là nằm vật ra giường. Tôi sẵn sàng làm mọi công việc nhà để cô ấy có thời gian nghỉ ngơi. Vợ tôi chỉ phải đi chợ, nấu cơm, còn lại mọi công việc khác trong nhà tôi đều giành làm hết.
Dù tôi luôn thể hiện tình cảm và sự quan tâm, vợ tôi vẫn luôn lãnh đạm, tương kính như tân. Có lẽ, tình cảm của cô ấy với tôi chưa hẳn là tình yêu. Tuy hơi chạnh lòng nhưng tôi vẫn cố gắng, tin một ngày sẽ khiến cô ấy cảm động. Tôi không ngờ rằng, gần 5 năm vợ chồng, sóng gió vẫn đến với gia đình tôi.
Như đã nói ở trên, tôi là người phụ trách việc giặt đồ trong nhà. Trước lúc cho quần áo vào máy quay, tôi vẫn thường vò qua quần áo của vợ chồng và con trai tôi, nhất là đối với quần áo lót của 2 vợ chồng.
Nhưng khoảng 2 tháng trước, khi vò quần áo như ngày thường, tôi phát hiện ra những dấu vết lạ trên đồ lót của vợ.
Sau mấy ngày liền thấy hiện tượng đồ lót của cô ấy dính thứ dịch nhầy khác thường, tôi có hơi lo sợ hỏi vợ vì nghĩ em có thể bị bệnh phụ khoa gì đó. Nhưng tôi nhận được câu trả lời bối rối của vợ rằng: "Em bị huyết trắng". Tôi rất lo lắng cho vợ vì rõ ràng trước đây, cô ấy chưa bao giờ bị như vậy. Tôi dẫn vợ đến bác sĩ phụ khoa để khám. Kết quả là cô ấy hoàn toàn bình thường.
Sau một thời gian ngắt quãng, khoảng 2 tuần sau đó, một lần nữa tôi lại thấy thứ dịch nhầy đó lại xuất hiện trên quần lót của vợ. Tôi lờ mờ cảm thấy vợ có vấn đề. Là một người đàn ông bình thường, khỏe mạnh và cũng đã từng trải qua chuyện chăn gối, nói thật tôi bắt đầu ngờ ngợ nhận ra thứ dịch nhầy trên nội y của vợ là gì.
Mấy ngày liền tôi mất ngủ vì suy nghĩ về dấu vết lạ trên quần lót của vợ. Càng ngày, chẳng hiểu sao tôi càng gần như chắc chắn rằng cô ấy đã ngoại tình. Linh cảm mách bảo tôi và bằng chứng trên những chiếc quần lót của vợ cũng cho thấy điều đó.
Nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn hy vọng vào 50% rằng mình hiểu nhầm vợ. Bởi cô ấy vẫn đi làm về rất đúng giờ, vẫn cẩn thận, ân cần chăm sóc con cái. Ngoài ra, vợ tôi rất hận những kẻ ngoại tình bởi chính cô ấy đã trải qua nỗi đau khi bị người yêu cũ bỏ rơi, phản bội ngày trước.
Thời gian sau đó, dấu vết lạ xuất hiện trên chiếc quần lót của vợ tôi nhiều hơn, tần suất dày hơn. Tôi càng thêm sinh nghi và khó chịu. Tôi quyết phải làm rõ xem chuyện gì đã xảy ra.
Một lần, tôi quyết mang chiếc quần lót mới thay ra của vợ cho vào túi ni lông và đem tới cho người cô họ làm ở bệnh viện phụ sản nhờ xét nghiệm hộ. Cô ấy xác nhận, chút dịch nhầy còn sót lại trên quần lót có lẫn tinh dịch. Tôi cảm thấy choáng váng, chua xót vô cùng cho dù đã đoán trước được phần nào sự thật.
Dù rất căm phẫn, lửa ghen bốc lên tận đầu, tôi vẫn im lặng. Tôi không biết phải hỏi tội vợ thế nào cho phải. Khóc lóc, chửi rủa, gào thét, là đàn ông, tôi không thể làm vậy. Đánh đập, mắng chửi vợ, tôi không vũ phu đến mức thế. Nhẹ nhàng nhắc nhở thì không phù hợp trong trường hợp này.
Vậy là tôi cứ lặng im, âm thầm tìm hiểu về chuyện ngoại tình của vợ. Tôi đã làm những chuyện không đáng mặt đàn ông. Tôi thuê một cậu sinh viên Công nghệ thông tin bẻ khóa nick Yahoo của vợ, cài phần mềm theo dõi tin nhắn trong điện thoại của cô ấy.
Càng điều tra sâu về vợ, tôi càng thêm đau đớn, thất vọng. Hóa ra, người cô ấy ngoại tình không phải ai khác mà chính là tên người yêu cũ của vợ tôi. Tra lại Nhật ký trò chuyện trên Yahoo, tôi phát hiện ra nguồn cơn của câu chuyện.
Người tình cũ của vợ tôi không hạnh phúc với cuộc hôn nhân hiện tại, hắn ta ân hận vì đã bỏ rơi vợ tôi khi xưa. Hắn tìm cách liên lạc lại với vợ tôi, xin lỗi đồng thời tán tỉnh cô ấy. Tình cũ không rủ cũng đến, vợ tôi đã ngã lòng trước người cũ.
Tôi xin nghỉ phép cả tuần chỉ để theo dõi vợ. Ngay ngày đầu tiên, tôi đã nhìn thấy cô ấy đi cùng người tình. Bọn họ đón nhau vào một nhà nghỉ gần cơ quan của vợ tôi để hú hí. Hôm thì tranh thủ buổi trưa, hôm thì vợ tôi xin nghỉ làm sớm để đi "lượn" cùng người tình. Có hôm hắn còn công khai đưa đón vợ tôi ở cơ quan của cô ấy.
Nhìn nụ cười hạnh phúc, cái ôm đầy tình cảm của vợ dành cho người cũ, tôi vừa tức giận, vừa uất nghẹn trong lòng. Chưa bao giờ cô ấy dành cho tôi những hành động ấm áp như thế. Lúc nào cô ấy cũng lãnh đạm với tôi. Còn nhớ, có một lần đi đường, tôi kéo tay vợ qua eo thì cô ấy ngay lập tức rụt lại và bảo “Em không thích thể hiện tình cảm ở chỗ đông người”. Vậy mà giờ đây, cô ấy vui vẻ, tự nguyện, công khai ôm thằng khác giữa đường, không hề e ngại người quen có thể nhìn thấy.
Tôi cảm thấy mình thật ngu, thật nhục nhã khi bị vợ cắm sừng. Cứ tưởng tượng đến cảnh thằng khác đang nằm bên cạnh vợ và tôi là thằng phải giặt "bãi chiến trường ân ái" của hắn mà tôi tức giận sôi máu.
Đã vài lần tôi định thuê xã hội đen xử đẹp người tình của vợ, nhưng cuối cùng lại không có gan. Tôi cũng định rủ vợ của hắn đến bắt quả tang, làm ầm ĩ. Nhưng nghĩ tới việc chính mình cũng sẽ nhục mặt với bàn dân thiên hạ, rồi con cái cũng bị ảnh hưởng bởi sự suy đồi của mẹ chúng, tôi lại chùn bước.
Có lẽ ngày mai, tôi sẽ phải làm ra ngô ra khoai với vợ. Nhưng tôi thật sự chưa biết phải "thông báo" cho em rằng tôi đã biết chuyện em ngoại tình thế nào để em cũng phải chịu đau đớn, nhục nhã như khi tôi biết em đang ngoại tình?
Theo Afamily/Trí Thức Trẻ
0nhận xét:
Đăng nhận xét